Ánh mặt trời buổi sáng rọi vào, Chu Sâm vuốt vuốt chút sưng trên trán, cảm giác khuôn mặt ấm áp, ngửi được một mùi hương quen thuộc xong qua mũi, hương vị độc đáo của một người phụ nữ, cơ thể của mỗi người phụ nữ luôn có một mùi hương khác nhau, và chỉ có những người đàn ông mới ngửi được hương thơm này.
Chu Sâm cuối đầu nhìn xuống, Vương Tuyệt Nhiên nằm trên tay mình
Chu Sâm lập tức nhớ lại chuyện tối qua.
Trong lòng có chút sợ hãi. Đàn ông bên ngoài chính là như vậy, muốn cùng làm là một chuyện khác! Ngày hôm sau khi bạn thức dậy và thấy trong lòng mình đang ôm một người phụ nữ khác không phải vợ của mình, sẽ cảm thấy hoảng hốt. Một cảm giác phản bội.
Tuyệt Nhiên mở mắt ra, từ trong ngực của anh ngẩng đầu lên. Bọc trong chăn, để lộ bờ vai mềm mại của cô. Ngồi ở trên giường không khóc cũng không nháo, cô đang suy nghĩ, có phải đó Y Khả Kiều cũng là dùng thủ đoạn này quyến rũ đàn ông! Vận mệnh thật quá buồn cười!
Chu Sâm nhìn thấy đôi mắt của cô ấy, tâm trí có hơi hoảng loạn: "Tôi xin lỗi, Tuyệt Nhiên, tôi thành thật xin lỗi, tối qua là do tôi mất đi lý trí, xin lỗi cô."
"Anh không cần tự trách, là em tự nguyện, tối đêm qua, cuối cùng em có cơ hội để làm người phụ nữ của anh, em rất thỏa mãn."
Tuyệt Nhiên nhàn nhạt đứng dậy, chẳng kiêng dè, mặc quần áo tử tế.
Chu Sâm vẫn ngồi dựa vào ở đầu giường, lộ ra nửa người trên cường tráng. Sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-vo-truoc-me-hoac/2390790/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.