Ngày hôm sau, Tạ Ly cùng Trình Mộ Tiêu ăn trưa.
Cô cảm thấy tâm trạng nặng nề, ban đầu còn định làm sao để nói với Trình Mộ Tiêu về chuyện này, thì không ngờ cô nàng lại chủ động lên tiếng.
"Kiểu Viễn có bạn gái rồi."
Tạ Ly vội vàng nhìn sắc mặt của Trình Mộ Tiêu, nhưng cô lại thấy bạn mình nói điều đó một cách rất bình tĩnh, không có bất kỳ phản ứng mạnh mẽ nào.
"Hôm qua cậu ấy không về cùng mình, bảo mình đi trước, nói là phải về với bạn gái."
Trình Mộ Tiêu nhớ lại cảnh tượng hôm qua, khi Kiều Viễn đứng cùng cô gái xinh đẹp đó, vẫn cười tươi như chẳng có gì thay đổi, nắm tay cô gái đó và nói: "Tiêu Tiêu, cậu về trước đi, từ giờ đừng đợi tôi nữa, tôi phải đưa bạn gái về."
Trình Mộ Tiêu biết cô gái đứng bên cạnh Kiều Viễn, đó là hoa khôi được cả trường công nhận, bây giờ đang mỉm cười thẹn thùng.
Đúng là gu của Kiều Viễn rồi.
Hơi thở của Trình Mộ Tiêu như ngừng lại, cảm giác đau nhói trong lồng ng.ực cuộn trào, nhưng cô nàng vẫn vờ như không có chuyện gì: "Loại như cậu mà cũng quen được bạn gái đẹp quá ha?"
Sau đó ngồi lên xe đạp của mình, xua tay: "Vậy thôi, tôi về trước nhé!"
Thật ra cô nàng nghĩ mình nên tự nhiên một chút, ít nhất cũng phải nói đôi ba câu với cô bạn gái kia, như thể mình với Kiều Viễn chỉ là bạn bè bình thường. Chứ không phải như bây giờ, còn chưa đợi bọn họ nói gì, cô nàng đã đạp xe chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truoc-khi-ly-hon-cap-tu-phi-thang/2751657/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.