Trăng sáng như nước, tiếng chim tước nô đùa trong vườn hoa truyền tới. Nhũ mẫu cả kinh, chỉ thấy trước mắt là bộ hỷ phục đỏ tươi được may tinh tế mỗi vạt áo đều lấp lánh ánh vàng thêu, xuống chút nữa là đôi chân thon dài đang bước vào, thái tử năm nay vừa mười chín tuổi, hàng mày đen tuấn lãng, cặp mắt đào hoa sáng rực, nhũ mẫu trong lòng chấn động mạnh. Đây là người mà tiếng xấu truyền xa đến tận Mạc Bắc, thái tử điện hạ sao?
Nghe người ta nói là một tên quần là áo lượt, bất tài vô dụng. Trong đầu nhũ mẫu suy nghĩ, hắn nhất định sẽ ngồi trên ghế dựa, hai chân tréo nguẩy, tay cầm tẩu thuốc …nghĩ đến đấy thôi đã thấy sợ hãi, lỡ thái tử miệng lệch mắt xếch, mặt mũi béo phị giống mấy tên công tử hay ăn chơi đàn đúm thì sao.
Thế nhưng, trước mắt lúc này là một thái tử ngũ quan như được tạc ra từ ngọc đang từng bước nhẹ nhàng đi tới. Bởi vì so với suy nghĩ, thực tế lại chênh lệch quá lớn như thế, nhũ mẫu vẫn chìm trong choáng váng, không thể nói được một từ một chữ nào.
Thịnh Trì Mộ chỉ thấp thoáng nhìn thấy phía dưới khăn trùm đầu xuất hiện một đôi giày bó nạm ngọc quý giá, nếu không sai đây chính là tướng công của nàng.
Bàn tay của Nhậm Tư ở trong tà áo run rẩy, đứng trước mặt Thịnh Trì Mộ, hắn cúi xuống nhìn nàng bằng cặp mắt thâm trầm một hồi lâu. Nhũ mẫu không phản ứng kịp, đang muốn nói gì đó, nhưng nghĩ lại dù gì quận chúa vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-an-tri-mo/124219/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.