Điều ấy, ta thực chẳng thể hiểu nổi.
Lẽ nào… nàng không sợ ta giết nàng diệt khẩu ư?
“Sợ chứ!” – Hạ Trúc không hề do dự.
Nàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt ta:
“Nhưng nô tỳ biết, Hoàng hậu nương nương không phải là người qua cầu rút ván.”
“Khi xưa đọc truyện này, nô tỳ biết đó chỉ là hư cấu, thế nhưng lòng vẫn đau xót thay cho nương nương. Cảm thấy hoàng thượng chẳng phải người tốt lành gì, vô tình lại còn hiểm độc…”
Lời nói của nàng lúc này, lại chẳng mang lấy chút kiêng dè.
“Không ngờ vừa mở mắt ra, nô tỳ liền trở thành người hầu hạ bên cạnh nương nương.”
Nói đến đây, khóe môi nàng khẽ cong, ánh mắt lấp lánh:
“Lúc mới gặp nương nương, nô tỳ từng nghĩ… có phải là trời cao cũng không nhẫn tâm, nên mới đưa nô tỳ đến đây, giúp nương nương sớm nhìn rõ chân tướng của phu quân bạc tình.”
Hạ Trúc giơ nắm tay nhỏ xíu lên, vẻ mặt tràn đầy khí khái:
“Nữ pháo hôi cũng có thể có kim thủ chỉ!*”
*Kim thủ chỉ là cách nói trong văn mạng/xuyên thư để chỉ “kỹ năng đặc biệt” hoặc “bàn tay vàng” mà nhân vật có được sau khi xuyên không.
Từ sau tiết Đông Nguyệt, kinh thành liên tiếp đổ mấy trận tuyết lớn.
Cũng trong những ngày ấy, Hoàng thượng Lý Diễn mấy phen nổi giận.
Phụ thân của Thần phi bị người dâng tấu chương, tố cáo tội tham ô.
Hoàng thượng bất đắc dĩ, đành phải lệnh cho Thẩm Thượng thư đại nhân giam lỏng trong phủ, lại sai tâm phúc đi tra xét vụ án tham ô.
“Thủy chí thanh tắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-cong-chua-cuu-thien-lam-nguyet/2741555/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.