Giản Trì ngẩn người ra vài giây, cậu không hiểu câu “Tôi không nói cho cậu ấy biết” này rốt cuộc là có ý gì, nhưng khi nhìn vào đáy mắt Thẩm Thư Đình, trong tiềm thức cậu lại hiểu rõ ràng, hơn nữa còn không dám tin.
“Tại sao?”
Thẩm Thư Đình không trả lời, trầm mặc là thái độ của hắn đối với vấn đề này. Hắn quay đầu nói với Bạch Âm Niên đang ngồi bên cạnh ung dung xem kịch: “Cậu ấy muốn trở về với tôi.”
Nói chuyện rõ ràng, hàm chứa sự quả quyết lạnh lùng không cho đối phương cơ hội từ chối.
Nhưng loại quả quyết này gặp Bạch Âm Niên thì không hề có chút tác dụng, Hắn thậm chí còn không đứng dậy, nâng cằm lên nhìn, không hề làm suy yếu khí chất trầm ổn quanh người: “Tôi chưa từng đồng ý việc này.”
Giản Trì nghĩ, Thẩm Thư Đình đại khái rất ít khi bị người ta từ chối, không nể tình như vậy, sắc mặt của hắn lúc này đã có thể so sánh với máy lạnh. Phần lớn thời gian Thẩm Thư Đình đều mang một bộ dáng vân đạm phong khinh, hoặc là nói thái độ lạnh lùng, không hề quan tâm đến xung quanh xung quanh. Đây là lần đầu tiên Giản Trì nhìn thấy Thẩm Thư Đình rõ ràng tức giận như vậy nhưng vì nguyên nhân nào đó mà chỉ có thể đè xuống. Cậu yên lặng tránh sang bên cạnh một chút, không muốn bị khí lạnh bên cạnh hắn ảnh hưởng.
Nhưng mà động tác này không biết tại sao lại bị Thẩm Thư Đình nhạy bén bắt được: “Cậu muốn tiếp tục ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-nam-sinh-quy-toc/1349786/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.