Đêm hôm đó Giản Trì ngủ không yên giấc bởi vì cậu đã nghỉ ngơi trong phòng làm việc của Thẩm Thư Đình. Cậu luôn lo lắng e rằng Thẩm Thư Đình sẽ đột ngột xông vào đây để trả thù cậu. Giấc ngủ liên tục bị gián đoạn mãi cho đến tận sáng, Giản Trì ngồi trong lớp học không nhịn được ngáp một cái.
“Hôm qua không ngủ được phải không?”
Nhìn thấy bộ dạng buồn ngủ của Giản Trì, Trương Dương như khám phá ra một châu lục mới, cậu ta trêu chọc nói: “Cho dù hai tuần nữa phải thi thử thì cũng không cần ôn thi đến mức này đâu, phải lao động kết hợp với nghỉ ngơi chứ thầy giáo Giản.”
Giản Trì vừa nghe câu “lao động kết hợp với nghỉ ngơi” chợt cảm thấy lưng đau nhói. Cậu nhớ lại Quý Hoài Tư một đằng thì đường đường đường chính chính đưa ra đề nghị, mặt khác lại làm những việc trái với lời nói, cậu không phủ nhận sự hiểu lầm của Trương Dương mà đáp lại: “Vậy là cậu đã ôn thi kĩ rồi đúng không?”
Trương Dương tắt ngấm nụ cười, gần như sụp đổ.
Còn hai tuần nữa là đến kỳ thi thử, sau khi thi thử một đợt HSST, giáo viên sẽ dựa trên thành tích lần này để xếp hạng học sinh, có điều nghe nói là không chính xác lắm, thường thì điểm thi đạt được cuối cùng sẽ cao hơn điểm thi thử rất nhiều, cho nên cũng không cần lo lắng quá.
Nói thì nói vậy, nhưng thực tế hầu hết mọi người đều vì kỳ thi thử này mà ôn tập rất căng thẳng, đây cũng là kỳ thi áp chót trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-nam-sinh-quy-toc/1349842/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.