Ngày hôm sau, đoàn người tiếp tục lên đường. Chỉ khác là lần này có thêm Thanh Liệt cùng đội thân vệ của hắn. Vì thế, ban đầu đội ngũ vốn khiêm tốn thì bây giờ lại trở nên khí thế uy nghiêm, nhất là những binh lính kia hiển nhiên được huấn luyện tốt, tất cả đều đứng nghiêm, làm việc nghiêm túc thận trọng, lại kỷ luật nghiêm minh.
Từ sau khi Thanh Liệt xuất hiện, Cẩm Nhan ở trước mặt hắn lại khôi phục dáng vẻ thường ngày, dường như đã trở về thân phận Trường Phượng công chúa, rất ít nói chuyện, tỏ ra lạnh lùng; mà một khi lên tiếng, lại toát ra khí thế ngạo nghễ bức người, mang theo sự tôn quý mà chỉ có hoàng thất mới có. Khi đối thoại cùng Thanh Liệt, nàng cũng mang theo ngữ khí của thượng cấp đối với hạ cấp. Thực ra, đây cũng là tác phong từ trước đến giờ của Cẩm Nhan.
Trên đường, đoàn người ngoại trừ ăn uống ra thì không dừng lại nữa, tiến độ tuy nhanh nhưng không rối loạn một đường đi đến Hoàng thành.
Khi mọi người đến Trường An, trời đã gần tối. Mặt trời vừa lặn, sự nóng bức của ban ngày cũng thoáng giảm đi một chút. Hoàng thành vẫn phồn hoa như trước khi rời đi, trên đường người đến xe đi, rất náo nhiệt.
Thanh Liệt cỡi ngựa, nhìn sắc trời một chút, đến bên cạnh xe ngựa của Cẩm Nhan nói: "công chúa, còn một quãng đường nữa mới đến cung. Trời đã tối rồi. Người muốn cả đêm đến hoàng cung hay ở bên ngoài nghỉ một đêm, ngày mai mới trở về?"
"Nghỉ ngơi một chút. Sáng mai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-phuong-khuynh-nhan/1618262/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.