Tầm mắt mọi người theo lời nói của Hoa Dao nhìn sang Thanh Nhược.
Vì hôm nay là tết Trung thu, tứ thị nữ vốn phải đến theo Cẩm Nhan đều được nàng cho ở lại điện Vân Phượng đoàn tụ, chỉ dẫn theo một mình Thanh Nhược đến đây. Vì thế, người có thể hỏi lúc này cũng chỉ có Thanh Nhược.
Nhưng Cẩm Lân nhìn trưởng nữ của Thanh gia đang ôm Cẩm Nhan, nhất thời cũng không biết phải mở miệng thế nào. Bởi vì thật sự là...có chút không tầm thường.
Tuy ánh mắt Thanh Nhược nhìn Cẩm Nhan, nhưng lại dường như có hơi hoảng loạn. Ánh mắt ảm đạm, trống rỗng. Tầm mắt mọi người đều ở đặt trên người nàng, nhưng nàng lại dường như không hề hay biết, vẫn cúi đầu. Tay ôm Cẩm Nhan nắm thật chặt, chặt đến mức ống tay áo màu xanh nhạt cũng cũng bị nàng nắm đến nhăn nhúm lại. Thậm chí biểu cảm trên gương mặt cũng rất kỳ dị. Thoạt nhìn thì bình tĩnh, nhưng trong sự bình tĩnh đó lại có lộ rõ vẻ bất thường. Sắc mặt tái nhợt, đôi môi mím chặt. Thật giống như......giống như một hài tử hoang mang lo sợ rồi lại cố gắng tự trấn định. Nhìn thấy hình ảnh đó, Cẩm Lân không thể không liên tưởng như vậy.
Hoa Dao không khỏi nhíu mày một cái.
"Tiểu Thanh Nhược!"
Thanh Nhược kinh ngạc nhìn ngẩng đầu lên nhìn về Hoa Dao, ánh mắt lại vẫn trống rỗng vô hồn.
Hoa Dao thầm than thở một tiếng, thấy trên mặt Cẩm Lân và Bình An hầu Cẩm Kỳ đã có nghi ngờ, sợ Thanh Nhược không giữ được bí mật, vội vàng đi qua, kéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-phuong-khuynh-nhan/1618305/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.