Thẩm Vân ngồi trong Thiên điện, vẻ mặt không khỏi có chút nóng nảy, nhưng cũng đành nhẫn nại chờ đợi. Thanh Thành ngồi bên cạnh Thẩm Vân, im lặng không lên tiếng.
Thời gian một chung trà trôi qua, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Cẩm Nhan vừa đẩy cửa bước vào, Thẩm Vân liền vội vàng đứng lên chuẩn bị hành lễ.
Cẩm Nhan vịn Thẩm Vân, khách khí nói: "Thanh phu nhân không cần đa lễ."
"Tạ công chúa." Thẩm Vân đứng thẳng người, được Cẩm Nhan đở ngồi xuống lại lần nữa.
Cẩm Nhan cũng tìm một chỗ bên cạnh ngồi xuống, vì Thẩm Vân châm một chén trà, cất tiếng nói đầu tiên: "Thanh phu nhân mời uống trà. Hoàng thượng còn có sự vụ phải xử lý, để cho Cẩm Nhan tới đây chiêu đãi trước. Không biết người trăm công nghìn việc như Thanh phu nhân dành chút thời gian tới đây là vì chuyện gì?"
Thẩm Vân nhận lấy chén trà Cẩm Nhan đưa qua, Đại Hồng Bào* thượng hạng tỏa ra mùi thơm ngát, thoáng trấn an lòng của Thẩm Vân. Bà suy nghĩ một chút tìm từ, mới nói: "Tới nơi này làm phiền hoàng thượng và công chúa, ta thật sự rất xin lỗi. Chỉ là, ta nghe nói tiểu chất Liên Thành phạm chút tội, bị giam vào thiên lao. Không biết là chuyện gì?"
[Đại Hồng Bào: là loại trà của Trung Quốc, có mức giá đắt hơn vàng 30 lần, được xem là một trong những loại trà đắt nhất thế giới.]
"Cũng không có chuyện gì lớn." Cẩm Nhan trấn an hướng Thẩm Vân nở nụ cười, ngữ khí ôn hòa nói: "Chỉ vì chuyện ở sân săn bắn xúc phạm đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-phuong-khuynh-nhan/421742/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.