10
Ta thay y phục trắng toát dưới sự hầu hạ của Hồng Châu, Lý Hiếu Liêm nghe tin vội vàng chạy đến, ánh mắt vẫn trong veo như trước.
Ta nhìn hắn, tay trong tay áo nắm chặt rồi lại buông ra, "Hồng Châu, đưa phò mã đến chùa Hộ Quốc."
Hồng Châu do dự mở miệng, "Điện hạ, chuyện này..."
"Mau đi chuẩn bị! Cứ nói phò mã thân thể không khỏe không tiện vào cung, sợ lây bệnh cho phụ hoàng."
Hồng Châu cúi đầu đáp vâng.
Lý Hiếu Liêm nhìn ta, bước đến đưa tay vuốt phẳng nếp nhăn trên trán ta, "Sao lại đau khổ như vậy, ta nghe lời nàng là được rồi."
"Ta sẽ ngoan ngoãn ở chùa Hộ Quốc, họ bảo ta làm gì ta sẽ làm đó, ta đợi nàng đến đón ta."
Hoàng hậu băng hà, trong cung nhất định sẽ có biến động lớn, ta tự nhiên trong lòng bất an.
"Bổn cung nói lại một lần nữa..."
"Phò mã hãy an phận một chút. Điện hạ, câu này người đã nói quá nhiều lần rồi, ta sẽ nghe lời."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Lý Hiếu Liêm tự động nói tiếp lời ta muốn nói, ta chỉ có thể thở dài, bước lên xe ngựa dưới sự thúc giục của Hồng Châu.
Ta cùng chúng huynh đệ tỷ muội khóc lóc thảm thiết trước linh cữu của Hoàng hậu, nhưng biến cố bất ngờ xảy ra, phụ hoàng đột nhiên quay lại tát Thái tử một cái.
"Ngươi là đứa con bất hiếu, đã làm bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý, đều là mẫu hậu ngươi che giấu cho ngươi, bây giờ bà ấy đi rồi, ngươi đương nhiên phải đau lòng rồi."
"Phụ hoàng, nhi thần không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truyen-co-hoa-duong/2694515/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.