“Sư phụ, dạo này sư phụ có thời gian không?” Sau khi trở lại thành phố Tân Hải, Tiêu Tuyết Ny lập tức đến Dịch Phúc Quán tìm Tô Vũ.
Đương nhiên là cô ấy có mục đích, mấy ngày tới nhà họ Thiện sẽ tổ chức hội nghị y tế để tập trung vào bệnh tình của Thiện Vũ Băng. Nếu người nào có thể chữa khỏi cho căn bệnh của Thiện Vũ Băng thì sẽ thật sự trở thành danh y rất nổi tiếng ở Trung Quốc.
Ngoài điều này ra, sau này bất luận làm chuyện gì có lẽ cũng sẽ được nhà họ Thiện cố hết sức giúp đỡ.
Cô ấy tin rằng rất nhiều danh y đều thèm muốn vinh dự này, vì vậy đến lúc đó các danh y khắp cả nước sẽ tụ tập về Kim Lăng, đó là một buổi tụ họp lớn.
Tô Vũ nằm trên ghế trúc hé mắt nhìn Tiêu Tuyết Ny: “Làm gì vậy?”
“Sư phụ, tôi có chuyện muốn thương lượng với sư phụ. Ngày mốt nhà họ Thiện sẽ tổ chức một cuộc hội chẩn của danh y ở thành phố Kim Lăng, tôi muốn mời sư phụ đi xem thế nào.” Tiêu Tuyết Ny nói thẳng ý đồ đến đây của mình.
“Liên quan gì đến tôi chứ, tôi không muốn đi góp vui.” Tô Vũ nằm trên ghế trúc hít sâu một hơi, có vẻ như sắp ngủ đến nơi.
Tiêu Tuyết Ny lập tức nằm lấy tay của Tô Vũ, nũng nịu nói: “Sư phụ ơi, tôi đã khám cho bệnh nhân đó rồi, bệnh viện cũng đã khám rồi. Kể ra cũng lạ, mọi thứ đều bình thường nhưng cả người cô bé lại lạnh lẽo như băng vậy. Rất nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truyen-nhan-than-y/2003867/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.