“Nguyệt Hồi…” Hắn đang đắm chìm trong giấc mộng không có cách nào kiềm chế được, thấy nàng xuất hiện trước mặt, hơi giật mình.
Lần nào cũng vậy, hắn không rõ tại sao hắn lại sợ nàng đột nhiên biến mất. Rõ ràng hắn nắm chắc được mọi thứ, lại đối với nàng lo được lo mất, chẳng lẽ đã mười năm trôi qua, sự sợ hãi khi lạc mất người thân vẫn chưa tiêu tan sao? Trong sâu thẳm nội tâm, hắn vẫn lo cuối cùng mình vẫn phải lẻ loi một mình, có quyền lực nhưng lại không có ai bên cạnh san sẻ với hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hắn nói: “Xin lỗi, ca ca…” Hắn ngập ngừng, vươn tay ôm chặt nàng vào ngực.
Thân thể mềm mại, mái tóc rối của nàng dán lên má hắn khiến hắn ngứa ngáy. Hắn bất chấp tất cả, tình nguyện chui đầu vào trong bóng đêm. Chỉ là hắn nhận ra hành vi của mình không phù hợp, cần phải giải thích, liền nhẹ thở ra: “Xin lỗi, ca ca mơ thấy làm lạc mất muội một lần nữa.”
Nguyệt Hồi cảm thấy được an ủi hơn nhiều, trước đây chỉ có mình mơ thấy hắn, mà trước nay hắn chưa từng mơ thấy mình, người làm muội muội này đương nhiên sẽ cảm thấy thất bại. Bây giờ thì tốt rồi, hắn lo sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-bi-dien/816761/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.