Hoàng đế trượt một vòng rồi trở về, có lẽ là đã giãn gân cốt nên nhìn y có vẻ sảng khoái tinh thần.
“Nàng cũng biết trượt? Chúng ta cùng trượt một vòng chứ?” Hoàng đế cười, nụ cười vô cùng tươi tắn, lộ ra chiếc răng nanh nhỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước mắt Nguyệt Hồi còn chưa hết tối, nàng vịn lan can sắt ở rìa sân băng, nói quanh co: “Trước kia ta không trượt được mấy lần, đều là nhân lúc nửa đêm mới đến, vừa tối vừa lạnh, không trượt được bao xa, sợ là không trượt tốt như ngài. Nếu không… ta không bêu xấu đâu.”
Rõ ràng là Hoàng đế chẳng hề ghét bỏ nàng, y cười nói: “Không sao, hôm nay không nhiều người, không sợ đụng phải. Trẫm dẫn nàng, trượt dạo trong vòng ba trượng này thôi.”
Nguyệt Hồi uất ức mà nhìn y, nàng đỡ ngọa thố trên trán nói thầm: “Ngài rõ ràng là người trong nghề, sao lại còn theo ra ồn ào càn rỡ chứ. Ta cho rằng ngài chưa từng tới chỗ này, cũng chưa từng trượt băng… Thập Sát Hải vào có yên tĩnh như Bắc Hải Tử, băng lại tốt, ngài theo ta đến đây, làm ngài bẽ mặt biết bao.”
Hoàng đế khuyên giải, không phải là kiểu ban ơn khắp nơi, trong lời nói của y lộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-bi-dien/816798/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.