Ngày khai trương đầu tiên, sinh ý thịnh vượng, lúc Trần Khinh Dao rời cửa hàng, trong nhẫn trữ vật đã nhiều thêm gần vạn linh thạch, đều là thu nhập hôm nay.
Về sau mỗi ngày tất nhiên sẽ không có nhiều đến thế, bởi trong tiệm vật phẩm phải hạn lượng cung ứng, nếu không tồn kho sẽ mau chóng báo nguy. Bất quá, đã khai được một khởi đầu tốt, nàng cảm thấy bản thân lại thêm một bước trên con đường thoát khỏi nghèo khó.
Trở về Hàn Sơn phong, nàng lấy chiếc hộp gỗ Vương Húc Quang tặng ra xem.
Lúc mới nhận hộp, nàng đã rất tò mò bên trong chứa thứ gì. Bởi hộp này vừa nhỏ vừa mỏng, chỉ to bằng hai bàn tay, cao chừng ba ngón, trọng lượng lại nhẹ, thoạt nhìn chẳng thể đựng được vật gì đáng giá.
“Chẳng lẽ trong Tu chân giới cũng có loại ngân phiếu, linh thạch phiếu gì đó, Vương gia nhà giàu liền đưa thẳng một xấp?” Trần Khinh Dao thầm đoán.
Người ta hay nói tiền bạc tục khí, nhưng nếu thật là linh thạch phiếu, nàng cũng miễn cưỡng chấp nhận vậy.
Sự thật chứng minh, tục khí chỉ có nàng, còn Vương gia lại là người cao nhã đàng hoàng.
Trong hộp không có linh thạch mà là một tấm lệnh bài. Lệnh bài mang dáng vẻ cổ xưa, chất liệu kỳ lạ, nàng thế mà không nhận ra được làm từ gì. Trông thì ấm nhuận, nặng nề nhưng cầm trên tay lại nhẹ nhàng uyển chuyển. Trước sau hai mặt đều không khắc hoa văn, chỉ có hai chữ “Vân Đỉnh”.
Cạnh lệnh bài có kèm một tấm lưu thanh phù, bên trong ghi lại lệnh bài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901758/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.