Thanh Lam ngoại thành, gần khe nứt dưới lòng đất.
Trần Khinh Dao cùng Tiêu Tấn chờ đợi khoảng hai ngày, mới nghe trong huyệt động truyền ra động tĩnh.
Trước tiên là một tràng bùm bùm nổ vang, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết hỗn loạn, sau đó là tiếng người liên tục chửi mắng.
Hai người ẩn thân trên một gốc đại thụ, Trần Khinh Dao nhịn không được cười trộm: “Ta có bỏ thêm một chút ngứa phấn vào trong pháp trận kia, xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm.”
Gần đây nàng thử đem pháp trận kết hợp với các thủ đoạn khác, tỷ như phối hợp một ít độc đan linh tinh. Đáng tiếc, trận phù đối linh khí yêu cầu thập phần tinh tế, mà đan dược thì thường mang theo dao động linh khí, chỉ cần một chút rất nhỏ cũng có khả năng ảnh hưởng đến hiệu quả pháp trận.
Bởi vậy, nàng tạm thời chỉ có thể gia nhập một số phàm dược không chứa linh khí. Nhưng phàm dược đối với tu sĩ phần lớn không có tác dụng, số ít có chút hiệu quả thì dược tính cũng mau chóng tiêu tán. Giống như phấn ngứa trước mắt, bất quá chỉ làm đối phương khó chịu một lát, tác dụng nhiều lắm cũng chỉ là trò đùa dai.
Một tên ma tu tức giận bừng bừng lao ra khỏi động, ánh mắt hung ác quét khắp chung quanh:
“Lăn ra đây cho lão tử!”
“Quả nhiên là ma tu.” Trần Khinh Dao khẽ nhăn cái mũi. Nhìn tu vi, quả thực cao hơn bọn họ một bậc nhưng vẫn chưa tới Kim Đan kỳ. Nếu là Kim Đan, chỉ cần thần thức quét qua là có thể phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901766/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.