Trần Khinh Dao dần trở lại nhịp sống quen thuộc ngày thường thì tu luyện, chỉ điểm cho đệ tử, lại luyện chế thêm ít thứ để dự trữ, cuộc sống thoạt nhìn chẳng khác gì ngày trước.
Chỉ là, giữa tầng lớp cao của các phong, vẫn có thể cảm nhận được hơi thở giông bão đang đến gần.
Nhiệm vụ do Chấp Pháp Đường giao xuống ngày một thường xuyên hơn, Tiêu Tấn cũng đã lâu không thấy xuất hiện ở Hàn Sơn phong. Có khi hắn trở về, cũng chỉ gặp Trần Khinh Dao thoáng qua, chẳng kịp nói được mấy câu đã lại vội vàng rời đi.
Mỗi lần trông thấy, Trần Khinh Dao đều có thể cảm giác sát khí quanh thân hắn càng lúc càng dày đặc, giống như một thanh binh khí đã được mài bén, uống no máu tươi, chỉ cần đứng gần cũng thấy mùi tanh lạnh lẽo phả thẳng vào mặt. Hắn chẳng cần cố tình giữ vẻ mặt lạnh lùng, mà bản thân đã như hòa làm một với bộ hắc giáp u ám kia.
Đồng thời, thực lực của hắn cũng tiến nhanh thấy rõ.
“Xem dáng vẻ này, chắc chẳng bao lâu sẽ bước vào Kim Đan trung kỳ.” Trần Khinh Dao thầm nghĩ.
Mấy tháng sau, một tin tức gây chấn động toàn bộ Tu chân giới truyền ra có ma tu từ khe nứt dưới lòng đất đánh lén, hủy diệt sạch một môn phái chính đạo nhỏ.
Môn phái kia vốn không có chỗ dựa, lúc xảy ra biến cố chẳng thể nào cầu cứu, cũng chẳng ai hay biết, mãi đến khi một đệ tử may mắn thoát được chạy ra ngoài báo tin, lúc ấy chuyện mới lan truyền khắp nơi.
Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901795/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.