Hơn một năm nay, Trần Khinh Dao đã bày chừng mấy chục tòa pháp trận Hoàng giai thượng phẩm, tay nghề ngày càng thuần thục, đối với trận đạo cũng lĩnh ngộ thêm nhiều, đến khi trở về tông môn liền lập tức bế quan một thời gian ngắn.
Đợi đến lúc xuất quan, nhớ ra mình còn chuyện muốn tìm chưởng môn sư huynh nhờ giải quyết, nàng liền soạn giấy tờ để xin yết kiến chủ phong.
Không ngờ hôm nay chủ phong lại vô cùng náo nhiệt, ngoài đệ tử bổn phong còn có bóng dáng của không ít đệ tử từ các phong khác, vừa đến trước đại điện, nàng mới sực nhớ ra, hôm nay chính là ngày khai sơn môn, thu nhận đệ tử mới.
Biết được các phong chủ cùng trưởng lão đều đang ở trong đại điện, Trần Khinh Dao không tiện quấy rầy, đang định quay người rời đi thì nghe thấy tiếng truyền âm của sư huynh:
“Là tiểu sư muội đứng ngoài kia phải không? Vào đi.”
Nàng đành xoay người bước vào.
Trong đại điện linh áp từng lớp, hầu như tất cả cao tầng của Thiên Nguyên Tông đều có mặt, chỉ trừ những vị đang bế quan.
Dưới ánh mắt của mọi người, Trần Khinh Dao cúi người hành lễ: “Đệ tử tham kiến chưởng môn, chư vị phong chủ, các vị trưởng lão.”
“Muội không cần đa lễ.” Quý chưởng môn cười, vung tay áo, một luồng nhu phong liền nâng nàng dậy.
Đan Phong phong chủ ở bên cạnh nói: “Tiểu sư muội rời tông một năm, các đệ tử trong phong ta vẫn nhắc mãi, bây giờ đều mong muội tiếp tục chỉ điểm cho bọn họ.”
Trận Phong phong chủ cũng chen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901794/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.