Buổi chiều hôm nay, Bùi Cận Bạch đi ngang qua khu vực văn phòng tổng giám đốc, anh phát hiện Cố Thư Di không có ở chỗ làm thì mới biết cô hôm nay xin nghỉ vì bị ốm.
Cố Thư Di đối diện với người đàn ông xuất hiện ở cửa, nghe anh hỏi cô có bệnh không, nhớ ra hôm nay mình xin nghỉ bệnh.
“Em...” Cô dường như không biết nên giải thích thế nào, rồi Bùi Cận Bạch trực tiếp đưa tay lên trán Cố Thư Di để kiểm tra nhiệt độ.
Không sốt.
Cố Thư Di cảm nhận được nhiệt độ mát lạnh từ tay người đàn ông, cắn nhẹ môi, sau đó nhường cửa cho anh.
Rèm cửa trong phòng khách mới được kéo mở từ từ. Rõ ràng cả ngày cô không mở cửa sổ.
Bùi Cận Bạch thấy Cố Thư Di dù trông có vẻ vừa thức dậy, nhưng khuôn mặt không có dấu hiệu bệnh tật và không sốt nên anh mới yên tâm phần nào.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp lại sau tối Valentine nọ.
Từ tối đó, cô hỏi liệu anh có thể cho cô thêm chút thời gian.
Cố Thư Di đối diện với người đàn ông trước mặt, mới nhận ra dù trong lòng dường như đã quyết định nhưng khi gặp lại anh, cô vẫn không biết phải phản ứng thế nào.
Bùi Cận Bạch vào nhà rồi hỏi: “Chỗ nào không thoải mái sao?”
Ngón tay Cố Thư Di khẽ động, đối diện với câu hỏi của anh, nhớ lại ba ngày trở đi trở lại của mình, chỉ có thể đáp: “Em hơi đau dạ dày.”
“Nhưng bây giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-choi-rung-dong-voi-hon-nhan-nha-giau/2553639/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.