Từ lúc Tô Mạt chấp nhận Quý Thần Hi, thì có vẻ cả người đều giống như núi băng tan chảy, trở nên dịu dàng hơn.
Mà cuộc sống hạnh phúc của bọn họ ở Provence, chỉ mới là khúc dạo đầu —-
Hoa Điền tu viện của vùng núi Luberon là nơi xem huân y thảo nổi tiếng nhất khu vực, được biết đến như là một trong những thung lũng xinh đẹp nhất của toàn nước Pháp.
Gió nhẹ nhàng lay động huân y thảo trong Hoa Điền, tạo nên một cảnh sắc đẹp mắt xinh đẹp, Provence của đầu mùa đông, mặc dù hoa không nở, nhưng cũng tận hưởng được một loại phong tình khác.
“Thần Hi – Thần Hi –”
Quý Thần Hi mỉm cười nhìn Tô Mạt cười vui vẻ chạy trốn trong Hoa Điền, anh cảm thấy hạnh phúc ở trong lòng gần như muốn tràn ra bên ngoài cơ thể.
Hoa Điền trước mắt là một nơi nhìn không tới cuối, sự khác biệt duy nhất chính là người, Tô Tô, một cô gái có thể làm cho anh hạnh phúc, làm cho anh say mê.
Tô Mạt chạy đến giữa Hoa Điền, và ngạc nhiên trước vẻ đẹp ở nơi này, cô xoay người nhìn Quý Thần Hi và cười, mặc cho gió thổi lên mái tóc dài của cô.
Ở trong mắt của Quý Thần Hi, ở trong hoa trong gió, nét mặt tươi cười của Tô Mạt giống như ở phía trên cánh hoa mai yếu ớt điểm một chút tuyết trắng, xinh đẹp ấm áp. . . . . .
Quý Thần Hi bị nụ cười của cô mê hoặc, nên anh đã chạy vào trong Hoa Điền và ôm cô lên.
“A!”
Tô Mạt kinh ngạc nho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996814/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.