Quý Thần Hi cắt đứt lời từ chối khéo mà Tô Mạt còn chưa nói xong, chặn ngang một gạch, cứng rắn đoạt quyền phát biểu.
“Là anh”
Ngô Danh Khải nhận ra Quý Thần Hi, quan sát anh ta mặc trang phục thoải mái không hợp quy tắc của công ty.
“Đúng vậy chính là tôi” Quý Thần Hi cười hì hì vắt lên bả vai của Ngô Danh Khải, bộ dáng ra vẻ chỉ hận không gặp sớm: “Có thể lại cùng quản lý Ngô gặp mặt, tôi thật sự là rất vui.”
Vui vẻ đến mức muốn một cước giẫm chết ngươi cái tên đàn ông dám mơ ước Tô Mạt!
Nụ cừơi ở trên môi Quý Thần Hi rất đậm, trong mắt lại lạnh như băng như tuyết, nhìn thẳng vào mắt Ngô Danh Khải, không để ý tới khí thế mạnh mẽ của mình làm cho Ngô Danh Khải không dám nhìn thẳng, lại không dám dời ánh mắt đi, hơi lâm vào trong sợ hãi.
Quý Thần Hi không có ý tốt nói: “Quản lý Ngô, tôi thấy anh hình như là rất nhàn rỗi đó, ngày thường không có việc gì làm đi dạo khắp nơi, sao anh lại từ Bộ phận nhân sự đi dạo đến bộ phận hành chính của tôi đây?”
“Cái này tôi, tôi là tới Tô”
Ánh mắt thật bén nhọn!
Chữ Tô mới nói một nửa, Ngô Danh Khải đã không dám nói hết, bởi vì ánh mắt của Quý Thần Hi vốn chỉ là băng lãnh lập tức lộ ra sát khí
“Đến tìm sách? Sách gì? Chỉ cần bộ phận nhân sự chúng ta có, tôi đều có thể bảo Tô Tô cho anh mượn “
Áp chế Ngô Danh Khải đồng thời cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996834/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.