“Tại sao cậu không đuổi theo?” Nói chuyện là một người con trai xinh đẹp dị thường, mắt màu tím, làm kinh động lòng người.
“Tôi cũng muốn đuổi theo!”
Quý Thần Hi tức giận liếc một cái về phía Ôn Nhược Khê luôn ở khắp nơi, không cam lòng nói lầm bầm: “Tôi nhìn thấy những con ruồi chướng mắt kia ở sân bay, lúc này mà bị bọn họ nhìn thấy sẽ trực tiếp bắt tôi trở về Âu châu, vì kế hoạch lớn về sau tôi cũng không thể làm gì khác hơn là đành nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, để cô ấy đi Nhật Bản trước rồi.”
Con ruồi tám phần là chỉ thị vệ đến từ Eros, bọn họ muốn tìm được Quý Thần Hi giám sát đầu tiên nhất định là sân bay và trạm xe, rồi xác định Quý Thần Hi sẽ không chạy trốn, sau đó bắt đầu ở thành phố H thu nhỏ lại quy mô từ từ tìm kiếm. Xem ra, chủ ý của bệ hạ Nors là quyết định phải bắt vương tử này trở về nước.
Đáng tiếc, trong lòng vương tử điện hạ đã có đối tượng, lại si mê một cô gái đã ly dị lại lớn hơn mình hai tuổi, không biết bệ hạ Nors vẫn lấy Quý Thần Hi làm kiêu ngạo mà biết chuyện này sẽ có biểu tình gì.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Ôn Nhược Khê mở ra độ cong xinh đẹp.
“Cậu cười cái gì?”Quý Thần Hi nhìn nụ cười của Ôn Nhược Khê đã cảm thấy không có ý tốt, tính khí của Đông Phương lục thiếu anh hiểu rất rõ, nếu như nói Vân Mặc Vận phúc hắc là đặc thù, người con trai khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996867/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.