Sáng hôm sau , tụi nó lại phải đi học sau mấy ngày ăn chơi nhảy múa ở Đà Nẵng.
* Tại cangtin trường :
- Chán ghê, mới đi được có ba ngày thôi mà đã phải về rồi - Nó than thở.
- Thế em muốn đi mấy ngày? - Hắn nhìn nó cười hỏi.
- Ít nhất cũng phải đi cả tháng.
Nó đáp, song như chợt nhớ ra điều gì, quay sang Phong cười đểu :
- À quên Phong , mi có bạn gái rồi cũng nên đãi cả nhóm một vụ nữa đi !
- Em đâu có giàu bằng mấy anh chị đâu. Bắt em đãi khác gì biến em thành thằng bụi đời hả tỉ ? - Cậu toát mồ hôi nhìn nó.
- Haha ! Đùa mi tí thôi. Ta không nỡ ép người yêu của bạn thân mình đâu. Ta là ta đang chờ ngày anh ba ra mắt tụi này bạn gái nè
Hết trêu Phong rồi đến Lamy, bây giờ nó lại làm Bảo Sơn cứng họng
- Khổ thân em rồi em gái yêu quý rồi. Anh là anh tôn sùng chủ nghĩa độc lập tự lo nha ! Việc nhìn thấy bạn gái anh chỉ gói gọn trong một từ thôi : impossible.
Sơn cao giọng tuyên bố , nhưng trong lòng cứ thấy khó chịu thế nào ấy, hình như trong lòng anh đã có hình bóng của ai đó ...
- Vậy sao ??? Để xem nhé ! - Nó cười khúc khích.
- À mà sao tao không thấy em Anh Thư đâu nhỉ ? Sơn đột nhiên hỏi.
- Về Pháp rồi! - Gia Huy trả lời, mặt có vẻ buồn buồn.
Moon nhìn thấy biểu cảm của anh mà tức sôi đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-my-nhan/10220/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.