Chương 119: Lệ nóng doanh tròng "Cháu nói gì?" Chu Uẩn Hoàn không thể tin mà nhìn Lộ Tây Trán. Lộ Tây Trán rất hiểu tâm tình của Chu Uẩn Hoàn, mấy chục năm tự trách và oán hận, khiến thế giới của ông một mảnh mờ mịt. Ông còn sống, gần như là một cách hành hạ bản thân trong tuyệt vọng, một bên là hận Lộ Tùng, một bên là hận Tưởng Dược Chân. Đối với Lộ Tùng thì còn đơn giản một chút, bởi vì ông không cần băn khoăn mà hận ông ấy, oán ông ấy. Tưởng Dược Chân mới là nguồn cơn mọi thống khổ của ông, ông coi Tưởng Dược Chân là hung thủ mưu sát cháu trai mình, ông trách ông ấy, nhưng lại nhớ đến mình từng có lỗi với Tưởng Dược Chân, ông hận ông ấy, nhưng không có cách nào hận hoàn toàn. Thậm chí mà nói, chính ông căn bản cũng không có lập trường và tư cách để đi hận người kia. Lộ Tây Trán cảm thấy ông rất đáng thương, trọn vẹn mấy chục năm, ông hận sai người rồi. "Chu Hiểu Lâm, xác thực là chết vì tính ngạt thở." "Không, không thể nào!" Chu Uẩn Hoàn lắc đầu, "Ngày đó, tôi từ trên núi gấp gáp trở về, tôi nhìn thấy Lâm nhi, bộ dạng đó của Lâm nhi khiến trái tim tôi tan nát, tôi không ngờ mình bị báo ứng nhanh đến vậy, càng không ngờ báo ứng lại rơi trên người cháu nội của mình. Thằng bé vẫn còn nhỏ, trước đó không lâu nó còn nói với tôi, nó nói, ông nội, con nhất định sẽ học tập thật giỏi, tương lai trở nên nổi bật, bảo hộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962354/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.