Chương 125: Đau thấu tâm can Mãi cho đến khi Mạnh Lưu Sâm cùng Lam Tuyết Ngô rời đi rồi, Kiều Ỷ Hạ nhìn thấy hình bóng của rất nhiều người ở trên người hai người họ. Giống như Bạch Anh và Thương Lục trẻ tuổi, tinh thần phấn chấn bồng bột khi mới đi làm, giống như những thiếu nam thiếu nữ hăng hái trong sân trường, là hình ảnh thu nhỏ của rất nhiều đôi tình nhân yêu nhau cuồng nhiệt trong xã hội này.
"Cậu bé kia là một chàng trai tốt, cô bé cũng là cô gái tốt. Đáng tiếc...." Chu Uẩn Hoàn chắp tay sau lưng, keo kính râm, nhìn hai người vừa mới rời khỏi chỗ Kiều Ỷ Hạ đứng.
Kiều Ỷ Hạ nhìn ông, tiếp lời: "Đáng tiếc, không xứng đôi."
Chu Uẩn Hoàn cười cười lắc đầu: "Một người có yêu hay không yêu người khác, không có cách nào ngụy trang được. Có lẽ là lâu ngày sinh tình, nhưng phần tình yêu này, là tình thân, hay là áy náy, chúng ta cũng không thể biết được. Nạp Lan Dung Nhược thời nhà Thanh từng nói, như nhân ẩm thủy, lãnh noãn tự tri ( như người uống nước, nóng lạnh tự biết ). Tư vị trong đó, có lẽ chỉ có người trong cuộc mới có thể nhận thức được. Chẳng qua, trên thế giới vẫn sẽ luôn xuất hiện kì tích, có lẽ một ngày nào đó, hai người họ không phải vì một chỗ mà ở bên nhau, mà là bởi vì tình yêu."
"Ông nội Chu, ông muốn nói...."
"Tôi là muốn nói." Chu Uẩn Hoàn cắt ngang lời cô, "Có thể yêu mến một người, là chuyện không dễ dàng. Tôi biết, cháu không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962360/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.