Chương 126: Lễ Lan Nguyên Chỉ "Em đang yêu đương." Lần đầu tiên Hạ Lan Thu Bạch cảm thấy Mạnh Lưu Sâm gần gũi như vậy, hoặc đúng hơn là rất dịu dàng. Rút đi một thân bất cần đời, chính thức trở thành một người đàn ông hàm súc ý vị. Không phải vì cậu đã nhuộm tóc thành màu đen, cũng không phải vì cậu mang giày da, mà là một loại hào quang tản ra từng bên trong.
Chẳng qua hai chữ yêu đương này, hoặc ít hoặc nhiều đều tác động đến lòng của nàng. Yêu đối với người khác mà nói có bao nhiêu tốt đẹp, đối với nàng thì có bấy nhiêu bi thảm. Bỏ ra một quãng thời gian dài như vậy nàng vẫn không hiểu, vì sao thứ mà người khác dễ dàng có được đó, lại trở thành ước mong xa vời đối với nàng.
Nhưng mà nàng vẫn cởi mở nở nụ cười, nói: "Vậy rất tốt."
"Từ khi em sinh ra, em liền được định là người không được chào đón, lúc có giá trị lợi dụng thì em là một quân cờ, sau khi mất giá trị lợi dụng, em chính là ngôi sao chổi dư thừa. Có người sẽ cảm thấy thương hại em, nhưng không có ai tiếc hận vì em. Em thường xuyên cảm thấy, trên thế giới này, em rất may mắn, bởi vì em có một người cô yêu thương em, nhưng em cũng cảm thấy, em rất không may mắn, vì em rõ ràng có cha có mẹ, nhưng bọn họ lại chưa từng yêu em. Không bằng những đứa trẻ vừa ra đời đã không thể nhìn thấy cha mẹ, ít nhất bọn chúng cũng có thể sống ảo tưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962361/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.