Chương 153: Chúng ta về nhà Bởi vì bị tình nghi bắt cóc giết người, người của tổ chuyên án nhanh chóng chạy đến khách sạn, đưa Lộ Tây Trán về Cục tiếp nhận điều tra. Cho dù Kiều Ỷ Hạ có ngàn vạn không muốn, cũng không thể bởi vì một câu tin tưởng của cô mà thay đổi được. Cô cũng không phải kẻ ngu, trong lòng luôn kêu gào một cái tên, có nhiều lần, suýt chút nữa là cô đã thốt ra. Thế nhưng cô vẫn không nói nên lời, đúng vậy, cô đã từng là cảnh sát, thế nhưng cô bây giờ đây, lại không có cách nào, hoặc đúng hơn là không dám nói hoài nghi của mình ra khỏi miệng. Vì người yêu của mình, cô đã quên mất tín ngưỡng mà mình vốn luôn tuân thủ nghiêm ngặt. "Đợi một chút." Người phụ nữ một thân áo khoác lông màu đỏ rực, giọng nói trong trẻo của nàng khiến tất cả mọi người dừng lại động tác, ở trong một ngày mùa đông rét lạnh này, nàng như một đóa mẫu đơn diêm dúa lẳng lơ, rực rỡ nở rộ. Nàng đi đến bên cạnh Lộ Tây Trán, hai người nhìn nhau một lát, không ai trốn tránh. Cuối cùng, nàng khẽ hé miệng: "Lộ Tây Trán, đời này em thiếu nợ tôi, em trốn không thoát. Em đừng tưởng rằng em chịu tội thay tôi thì có thể thanh toán xong xuôi. Hung thủ là tôi, em dựa vào cái gì mà tự cho là đúng?" Tất cả mọi người ở đây đều mở to hai mắt nhìn, ngoại trừ Kiều Ỷ Hạ. Cô không biết có nên gọi đây là may mắn hay không, may là cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962388/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.