Những vị quan thần bấy giờ trong đại sảnh cũng vội vã đi ra chào hỏi ái phi của Dụ Vương, đúng là không đẹp như những mỹ nhân sắc nước hương trời nhưng lại có khuôn mặt thánh thiện vô cùng, dáng dấp cũng nhỏ nhắn không mấy quyến rũ, nhưng tại sao lại được nhân gian đồn đại đến mức như vậy ? Tây Khư Tề thì lại thấy đây là một nữ nhân xinh đẹp, thoạt nhìn thông minh hơn người, nhưng phải quan sát thêm. Khúc Hồ cũng vội vàng hành lễ cho đúng phép rồi liền viện cớ mệt trong người do đi đường xa phải về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng khi đêm xuống thì Tây phủ lại tổ chức yến tiệc linh đình, Khúc Hồ trở thành nhân vật chính miễn cưỡng, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người cô, tại sao chứ, vì cô là người Dụ Vương chọn để làm phi thì nhất định không tầm thường. Tứ Tịnh và Nhất Tịnh đứng phía sau lưng Khúc Hồ mà cũng đâm ra khó chịu khi những người kia cứ nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống phu nhân của Dụ Vương. Đến tận khuya thì yến tiệc mới tan, những vị quan thần đều lũ lượt kéo nhau ra về, Tây Khư Tề ra tiễn từng người, Khúc Hồ cũng vội xin phép lui về phòng nghỉ, cô định ngày mai sẽ cải trang thành dân thường vào tìm hiểu đời sống hằng ngày ở đây như thế nào rồi mới tìm cách tiếp cận.
Trở lại Dụ phủ, Nhị Tịnh vừa từ bên ngoài trở về và báo cáo tình hình đoàn người của Khúc Hồ đã đến Tây phủ an toàn, Trác Nghiêm Đắc Dụ im lặng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-giang-the-co/2116890/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.