Nhưng dù vậy, trong lòng Trình Hàng Nhất vẫn luôn áy náy với Từ Khai Từ.
Từ Khai Từ bị liệt là vì cậu, cũng vì cậu mà đến giờ vẫn còn căng thẳng với gia đình.
Sau lưng Từ Khai Từ giờ chỉ còn mỗi mình Trình Hàng Nhất.
Mà Trình Hàng Nhất hiểu rõ, sự áy náy của cậu không chỉ đơn thuần vì những chuyện đó.
Hai năm nay tuy ít gặp nhiều xa cách, nhưng vì tình trạng của Từ Khai Từ, Trình Hàng Nhất cũng đã dành nhiều thời gian học hỏi. Kỹ thuật massage của cậu giờ không thua kém bất kỳ nhân viên chăm sóc chuyên nghiệp nào. Nhìn thấy Từ Khai Từ không còn khó chịu như lúc trước, hàng lông mày cũng giãn ra nhiều, cậu mới dám lên tiếng:
"Đợt diễn mùa này kết thúc rồi, em có thể nghỉ ngơi một thời gian, sắp tới sẽ ở nhà với anh."
Đôi mắt Từ Khai Từ sáng lên, quay đầu lại hỏi: "Thật không? Vậy em được nghỉ mấy ngày?"
Trình Hàng Nhất suy nghĩ một chút, đếm ngón tay rồi nói: "Mười ngày là chắc chắn rồi, có khi còn lâu hơn một chút, sắp Tết rồi mà."
Nghe thấy có kỳ nghỉ dài như vậy, Từ Khai Từ hài lòng quay đầu lại, không nói gì nữa, chỉ yên tĩnh tận hưởng sự chăm sóc của Trình Hàng Nhất.
Chợt nhớ ra gì đó, hắn lạnh giọng hỏi: "Tiểu Mạnh năm nay có phải sẽ nhận nhà mới không?"
"Ừ, nghe nói cũng sắp sửa xong rồi." Nhắc đến Mạnh Tân Từ, Trình Hàng Nhất nhất thời không dám trả lời quá nhanh, luôn có cảm giác trong câu hỏi của Từ Khai Từ có ẩn ý gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-khai-tu-bat-thien-quang-nien-hau/2708727/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.