Editor: Mặt trăng nhỏ
Hướng Trường Không về đến nhà, rón rén mở cửa. Cả gian phòng bên trong rất yên tĩnh, mẹ đã ngủ rồi. Anh kéo cửa lên, cũng không có mở đèn, chỉ đem cửa buộc lại vì trước khi ngủ Ông Thục Lệ mở ra.
Trên chiếc bàn vuông ở phòng khách có một ít bát đĩa, Hướng Trường Không chồng chúng lên nhau rồi bê vào phòng bếp rửa sạch sẽ. Sau khi thu thập xong hết, anh giật xuống một cái túi nhựa mới để đổi thùng rác, sáng mai khi ra ngoài tiện sẽ mang đi vứt luôn.
Lúc cúi người xuống, Hướng Trường Không chần chừ một chút. Trong thùng rác có một phong thư bị xé thành hai nửa. Kiểu dáng cùng màu sắc của phong thư này anh biết rất rõ. Hướng Trường Không hơi nhếch khóe miệng, đem phong thư mở ra.
Quả nhiên là viện nghiên cứu máy bay số 1 thành phố A. Phần người gửi là dấu đóng quen thuộc, còn chỗ người nhận thư, ba chữ "Hướng Trường Không" phi thường mạnh mẽ, cường tráng.
Khóe miệng Hướng Trường Không lại càng mím chặt căng thẳng hơn, đứng im một hồi lâu, anh tắt đèn phòng bếp, cầm phong thư trở về phòng mình.
Mở đèn bàn nhỏ lên, Hướng Trường Không đem thư bên trong lấy ra.
"Trường Không, viện nghiên cứu máy bay Nhất Phi đang bắt đầu xét tuyển. Lần này kỹ sư thiết kế chuyên nghiệp có hai tiêu chí, ta không rõ con có biết tin tức này không, liền đem tên con ghi danh vào thể lệ ứng tuyển, chắc hẳn hệ thống thi tuyển sẽ gửi tin nhắn cho con.
Ta biết con khó xử, cũng hiểu lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-luyen-truong-khong/1175228/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.