23.
Phó Hồng Y cứ thế ở trong phòng, ngâm mình tẩy tủy suốt ba ngày ba đêm. Trong khoảng thời gian ấy, y chẳng được ăn uống gì.
Ban đầu, Diêu Thanh Phong cách hai canh giờ lại vào xem một lần. Nhưng số lần nhiều, Phó Hồng Y bắt đầu thấy phiền, bèn ra lệnh không cho chàng tiến vào, muốn thanh tĩnh.
Ba ngày sau, Phó Hồng Y cuối cùng cũng bước ra.
Diêu Thanh Phong lúc ấy đang ở trong sân, nhàn rỗi chẳng có việc gì, bắt con sẻ nhỏ về trêu đùa. Vừa thấy giáo chủ đi ra, chàng lập tức buông tay, dạo bước lại gần.
“Giáo chủ, cảm giác thế nào?”
Thần sắc Phó Hồng Y dường như cũng thoải mái hơn, sắc mặt so với ba ngày trước hồng hào thấy rõ.
“Thân thể so với trước kia, hẳn nhẹ nhõm hơn nhiều rồi chứ?” Diêu Thanh Phong vừa nói, vừa đi vòng quanh y quan sát, tựa hồ rất hài lòng, khen ngợi: “Tẩy tủy rất thống khổ, xưa nay trong võ lâm ít ai chịu đựng nổi. Ý chí giáo chủ quả thật hơn người.”
Phó Hồng Y nhàn nhạt hỏi: “Trúc Hình Thủy, có tin tức gì chưa?”
Diêu Thanh Phong lắc đầu, thở dài: “Vẫn chưa. Trộm được Trúc Hình Thủy đâu phải chuyện dễ. Trang gia có hoàng cung chống lưng, đại nội cao thủ đầy rẫy, chỉ e người của giáo chủ lần này đi, khó có về.”
Chàng dừng một chút, giọng thấp xuống: “Nếu dễ đoạt như vậy, năm xưa đã chẳng còn giọt nào lưu lại tới giờ.”
Đợi thêm hai ngày, trong khi hai người ẩn thân nơi sơn cốc, rốt cuộc cũng có tin tức truyền đến.
“Đương kim Thánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-ma-a-phu-tuu/2784903/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.