Dù sao, người dân ở đây có vẻ thích gửi đồ qua lại.
Tống Sở che miệng cười, cảm thấy anh Tiểu Bác rất biết tính toán tỉ mỉ.
Buổi tối ăn cơm xong, Tống Sở liền nói với cha mẹ chuyện chiếc xe điện mà anh Tiểu Bác muốn làm.
Tô Chí Phong nhìn con trai mình, chỉ cảm thấy đứa trẻ này có phải cũng quá nghiêm túc hay không, năm mới không thể đi xe đạp, hiện tại vẫn còn nhớ thương.
Mã Lan càng ngạc nhiên hơn: "Thật sự là một chiếc xe điện sao?”
Giang Bác gật đầu: "Có thể gọi như vậy.”
Mã Lan: "…” Cho nên, xe điện, là con trai bà phát minh ra sao?
Tống Sở nói: "Anh Tiểu Bác rất thông minh.”
Tiếp đó, cô đem chuyện Giang Bác tặng quà cho vị lãnh đạo, sau đó ông ấy sẽ đáp lễ cho anh một chiếc xe điện nói cho cha mẹ mình biết.
Mã Lan cùng Tô Chí Phong: "…..” Thật đúng là hai đứa trẻ ngốc.
Công nghệ này làm sao mà một chiếc xe điện có thể so sánh được cơ chứ.
Nhưng có lẽ trong mắt con trai họ, công nghệ này cũng chỉ đáng giá một chiếc xe điện. Người có đầu óc, chính là có thể tùy hứng như vậy.
Giang Bác nói: "Con tranh thủ làm xong trước ngày mùng 1 tháng 5, đến lúc đó liền mua một chiếc làm quà sinh nhật cho mẹ.” Anh đã đồng ý với Sở Sở, muốn thật hiếu thuận với cha mẹ.
Mã Lan ngay lập tức cảm động không nguôi.
Rưng rưng nhìn con trai, không cần biết có chiếc xe này hay không, những lời này đã làm cho Mã Lan cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-60/2044992/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.