9
Sau vài ngày phụ ta bị đình chỉ việc triều chính, Vệ Kim Ngô cuối cùng cũng đến phủ Thái Phó để khám xét.
Ngày đó, Lý Vọng Thư phái người hỏi ta có nguyện ý gả cho Cố Khắc không.
Ta đồng ý.
Nếu ta không đồng ý, e rằng cả phủ Thái Phó sẽ bị bắt giam.
Lý Vọng Thư rất hài lòng với sự biết điều của ta.
"Cố Khắc một lòng yêu muội. Tất nhiên ta phải tìm cho đại tướng của ta người mà hắn thương yêu."
Nàng chống cằm, kiêu ngạo cười: "Võ tướng là những kẻ si tình vô não, trước có Tiêu Hồi bỏ quân quyền để cứu thanh mai trúc mã; nay có Cố Khắc tận trung lấy quý nữ."
"Đến lúc đó, Cố Khắc được phong hầu bái tướng, muội cũng là hầu phu nhân phải không?"
Nàng cao ngạo phẩy tay, hạ nhân mang ra một hộp trang sức tinh xảo: "Đôi trâm mẫu đơn này tặng muội, chúc hai người trăm năm hạnh phúc."
Ta mỉm cười nhận lấy trâm cài lên tóc.
Nàng hài lòng cười khi thấy ta hạ mình.
Đối với nàng, ta chẳng phải là một con dao, mà chỉ là một mẩu xương để giữ chân con chó săn của nàng.
Đến lập xuân.
Hoàng thượng chính thức ban hôn cho ta và Đại tướng quân Điền Nam Cố Khắc.
Cả kinh thành cười nhạo ta.
Bên cạnh Tiêu Hồi là Hà cô nương, thanh mai trúc mã, đẹp như tiên nữ.
Còn ta phải gả cho một kẻ từng làm mã phu, xuất thân hàn vi như Cố Khắc.
Tiếc thay, họ không biết.
Hà cô nương tiên nữ đã có dung mạo như quỷ dữ.
Tiêu phủ cũng chưa hề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-nay-tieu-lang-chi-la-khach-qua-duong/1431284/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.