Tiếng kêu khóc oai oái của Phương Chu Tâm vang lên ầm ĩ.
Cả khuôn mặt xinh đẹp của cô ta bị Hoắc Kiến Trương dìm thẳng vào trong bồn cầu cáu bẩn, mũi và miệng ngập tràn nước.
Phương Chu Tâm còn ngửi thấy được cả mùi thuốc tẩy toilet vẫn còn quanh quẩn khắp xung quanh.
Ọc… ọc…
Phương Chu Tâm nuốt gần cạn số nước trong bồn cầu.
Da mặt cô ta xanh tái, khóc lóc om sòm.
Bà Ngô Thừa sợ hãi chạy tới, gục xuống ôm chân Hoắc Kiến Trương, liên tục van xin:
- Kiến Trương con ơi, con tha cho Chu Tâm đi mà! Con bé làm sai nhưng đứa nhỏ trong bụng không có lỗi.
Con làm thế Chu Tâm xảy thai mất!
Túc Kỳ nằm trên giường êm, đeo tai nghe cỡ lớn, hai mắt lim dim tận hưởng âm nhạc.
Cô không hề hay biết tới ồn ào dưới lầu, thỉnh thoảng lại dụi đầu vào chăn, hít hà mùi hương nam tính đặc trưng của Hoắc Kiến Trương vẫn còn phảng phất.
Kể từ khi Túc Kỳ và anh hiểu nhau hơn, Hoắc Kiến Trương đối xử với cô rất đỗi dịu dàng.
Dù trước kia anh có những hành vi không đúng, nhưng chí ít Hoắc Kiến Trương chưa từng vung tay đánh cô bao giờ.
Dù sao, con người rối loạn đa nhân cách nặng như anh cũng rất khổ cực.
Nhiều trường hợp phá nặng, bắt buộc phải vào bệnh viện tâm thần điều trị ngày đêm.
Suy nghĩ miên man một lúc, Túc Kỳ bỗng thấy bụng dưới quặn đau.
Cô nhăn mặt đưa tay ôm bụng, co người kìm chế.
Nhưng kì lạ thay, những cơn đau dai dẳng vẫn ngày một thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1319004/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.