Soạt…
Một xô nước đá lạnh tàn nhẫn đổ ập xuống người Túc Kỳ.
Cô mơ hồ mở mắt, toàn thân ướt sũng nước, bị ánh đèn le lói trong phòng làm lóa mắt.
Hai chân vẫn bị trói chặt, tay còng xích, chốc chốc lại run lên từng hồi.
Hành động đầu tiên sau khi tỉnh lại đó là nhìn xuống dưới bụng.
May thay, bé con vẫn còn trụ được, không có hiện tượng xấu xảy ra.
Túc Kỳ thương con, lặng lẽ lén lau nước mắt.
Cô không muốn để lũ người súc sinh kia trông thấy dáng vẻ yếu đuối lúc này của mình.
- Ưm… aaa! Anh hư quá! Ôi trời!
Âm thanh ái muội trong phòng vang lên, làm Túc Kỳ chú ý, ngẩng đầu nhìn sang.
Là giọng nói làm nũng yêu mị của Liona.
Cô ta cùng Alex đang mải mê làʍ ŧìиɦ, la hét om sòm cả đêm.
Mấy gã thuộc hạ đang đứng canh giữ Túc Kỳ, nghe thấy vậy tay chân liền run rẩy, liếm mép thèm khát, phần dưới trướng cộm lên sau cạp quần, đảo mắt liếc nhìn Túc Kỳ như chờ mồi.
Chưa có lệnh của ông chủ, bọn chúng không dám làm càn, đành tiếc rẻ đợi thời cơ thích hợp ra tay.
Tay chân Túc Kỳ tê dại, mỗi khi cô muốn đứng lên đều lập tức khuỵu gối.
Có lẽ, do lần tiêm khi trước nên đã khiến các hệ cơ của cô ảnh hưởng ít nhiều.
Bịch… bịch…
- Ồ! Tỉnh lại rồi à?
Match vừa đi đâu về, khắp người toàn mùi rượu, nhếch môi nhìn Túc Kỳ cười khẩy.
Cô tựa người vào tường đá, ngay cả nhìn hắn cũng không thèm, nhiệt độ trong phòng rất lạnh, toàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1319029/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.