Bóng tối nặng nề dần dần bao trùm căn phòng nhỏ.
Dường như, xung quanh vẫn còn phảng phất hơi thở khủng khiếp của người đàn ông tàn bạo kia.
Túc Kỳ nằm im trên nền đất lạnh lẽo, ngay cả thở thôi cô cũng cảm thấy vô cùng khó khăn.
Trước khi Hoắc Kiến Trương rời đi, anh tóm lấy chiếc khăn tắm nhàu nát, đem ném lên người Túc Kỳ.
Cô cứ thế mơ mơ màng màng thiếp đi lúc nào không hay.
Tiếng kẻng đổ rác dưới lầu vang lên, đánh thức Túc Kỳ tỉnh lại.
Xương cốt gần như vỡ vụn, càng nghĩ nỗi oán hận lại càng dâng cao ngút ngàn.
Túc Kỳ nắm chặt thành bàn, chống tay đứng dậy.
Cô gắng gượng lê tấm thân nhỏ bé, thương tích đầy mình vào trong nhà tắm.
Lần này, Túc Kỳ không khóc.
Cô nhìn bản thân đến mức ngây ngốc trong gương, dùng xà bông chà xát thật mạnh những dấu hôn mà Hoắc Kiến Trương đã thô bạo để lại.
Túc Kỳ ngâm mình trong bồn tắm hơn một tiếng đồng hồ.
Lúc này, lý trí của cô mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào.
Căn phòng lộn xộn được Túc Kỳ lau dọn thật sạch, quay trở về trạng thái vốn có của nó như ban đầu.
Hộp cháo Chu Dương dốc công nấu cho cô cũng bị đổ vỡ.
Nghĩ đến Chu Dương, hai mắt Túc Kỳ cay xè.
Trong đêm tối, cô có cảm giác như bản thân đã chết đi chết lại không biết bao nhiêu lần.
Nhất là khi gã đàn ông tàn độc kia xem cô trở thành nơi để phát tác dục vọng điên cuồng.
Ting...!ting...
Tin nhắn đến, là của Chu Dương.
Anh vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1319183/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.