Hoa Mị Nô đúng là xui xẻo mà, tại sao lại đi trêu chọc phải một người nam nhân như vậy chứ. Cảnh Dạ Lan cắn chặt môi, im lặng không lên tiếng coi như là thỏa hiệp chuyện này rồi. - Ngoan, cô vương thích ngươi ngoan ngoãn, dịu dàng như vậy! – hắn cầm lấy bộ y phục hỗn độn bên cạnh mặc vào cho nàng rồi sau đó ôm nàng vào trong lòng. – Coi như cô vương đồng ý với ngươi rồi! – ngửi mùi hương thơm mát tỏa ra từ người nàng, hắn tham lam dùng ngón tay quấn tròn lọn tóc nàng. Mái tóc dài đen nhánh làm nổi bật khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo của nàng, tâm hắn động, cúi đầu nhẹ hôn. Phía cửa phát ra trận tiếng động, dĩ nhiên là Tô Vân Phong dẫn đầu tiến vào, nhìn Cảnh Dạ Lan và Hiên Viên Khanh Trần ngay trước mặt thân thiết ôm chặt lấy nhau thì tim hắn cảm giác bị mất mát. Nàng như một chú chim nhỏ bé nép vào lòng Hiên Viên Khanh Trần, nhiều ngày không gặp trông nàng gầy yếu đi nhiều nhưng vẫn không giấu đi được mị lực nhiếp hồn người khác. Cuối cùng thì Hoa Mị Nô vẫn là Vương phi của Bắc an vương gia, hắn chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn, âm thầm than thở: “Người tới trễ!” - Là Vân vương gia, đúng là khách quý rồi! – Hiên Viên Khanh Trần bâng quơ đón tiếp, tay dùng sức nắm chặt eo Cảnh Dạ Lan. Thấy ánh mắt nàng như khóa lấy người Tô Vân Phong thì hắn không khỏi nhướng mày. Nàng bĩu môi, không tình nguyện cúi đầu tựa vào lòng hắn. Một tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-phi-ta-vuong/2132365/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.