“Cô à, cô cần giúp gì không?” Cô y tá gọi Mộ Lạc Lạc mấy tiếng liền, nhưng cô vẫn không trả lời, nhón chân đi theo sau hai người kia, trong lòng thấy đau nhói.
Địch Nam theo Phương Dung bước vào phòng bệnh của bố Phương Dung. Anh đã đồng ý giúp Phương Dung diễn vở kịch này thì sẽ cố hết sức có thể.
“Bố, Tiểu Nam tới thăm bố này.” Phương Dung khoác lấy tay Địch Nam ra vẻ thân mật.
Ông Phương nhìn thấy Địch Nam liền từ từ nở nụ cười: “Tiểu Nam đến rồi đấy à, mau, mau ngồi xuống!” Ngày kia ông phải làm phẫu thuật tim, sợ vào phòng phẫu thuật rồi sẽ không ra được nữa, điều ông không yên tâm nhất chính là cô con gái.
“Chào chú Phương.” Địch Nam cúi đầu chào, đặt giỏ quà lên chiếc tủ đầu giường.
Bệnh tình của ông Phương rất nghiêm trọng, không được tự do di chuyển, vì vậy ông với tay tìm tay Địch Nam trong không khí. Địch Nam bước lên trước, nắm lấy bàn tay già nua, xanh xao của ông Phương, trên mu bàn tay đầy vết kim tiêm.
“Tiểu Nam à, thời gian của chú không còn nhiều nữa, chúng ta không nói những lời khách sáo dài dòng nữa, cứ đi thẳng vào vấn đề chính, được không?”
“Xin chú cứ nói.”
“Dung Dung, con đi ra ngoài trước đi, bố có lời muốn nói riêng với Địch Nam.” Giọng của ông Phương không dễ gì phản bác lại.
Phương Dung lo lắng nhìn Địch Nam, thần sắc anh vẫn bình tĩnh, có thể thấy anh đã quyết định toàn lực phối hợp. Phương Dung nhìn Địch Nam bằng ánh mắt cảm kích, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-sao-hoa-den-la-ma/202640/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.