Edit: Như Bình
Beta: Vô Phương
The longer I’m close to you, the more I love you!
******
Ta tạm dừng lại ở ngôi miếu nhỏ kia vài ngày, ta đang đợi tin tức của Thừa Diệp. Nhưng thật không ngờ vào một đêm oi bức, ta chuẩn bị vẽ tranh, chợt nghe có tiếng thét thất thanh gần đó.
Vội vàng tránh vào trong tấm màn che, thì thấy một tiểu nha đầu vừa la vừa khóc chạy vọt vào phòng ta. Nha đầu đẩy cửa phòng ta ra, dường như đã nhìn thấy ta, chạy vội tới muốn vén tấm màn ra, ta cản lại, khẽ cất giọng trách: “Ai?” Ta không muốn để nha đầu này nhìn thấy ta. Không cần biết nha đầu này là ai, vì mục đích gì mà ở lại ngôi miếu này, với ta mà nói dù để cho bất kỳ ai trông thấy cũng đều là việc rất nguy hiểm.
Tiểu nha đầu không trả lời còn hỏi ngược lại ta là ai. Thật là một tiểu nha đầu đáng yêu. Đúng vậy, chỉ là một cô bé con mà thôi. Nụ cười này khiến ta không nhẫn nhịn được ho một tiếng, trả lời: “Tô Mộ Hàn.”
Đột nhiên tiếng sấm lại truyền đến, tiểu nha đầu hoảng sợ thét lên một tiếng, ngồi thụp xuống. Cô bé nói với ta cô bé sợ sấm sét. Chà, quả thật chỉ là một cô nhóc. Sự cảnh giác trong lòng ta lập tức buông lơi không ít. Không hiểu vì sao, nhìn bé con như vậy, bỗng nhiên ý muốn bảo vệ cô bé mạnh mẽ dâng lên trong lòng ta. Ý nghĩ đột ngột này khiến ta cảm thấy bất an, cô bé lại còn muốn đến gần ta thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/2016510/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.