Nhưng cạm bẫy kia là Ngũ hoàng tử cố ý đẩy nàng vào. Với võ công của hắn, không có khả năng không nghe được tiếng bước chân chậm rãi bên ngoài. Mục đích hắn làm như vậy, Tàn Nguyệt không biết, nhưng nàng lại thiếu chút nữa bị đánh đến chết, thiếu chút nữa chết trên đường.
"Tiểu Mạt, làm sao ngươi tìm được ta?"
Ngũ hoàng tử nói, nàng ở trong này, hẳn không có mấy người tìm được , nhưng Tiểu Mạt làm sao có thể tìm được nàng?
Tiểu Mạt tìm được nàng cũng không đáng sợ, đáng sợ là, thái tử, Lâm quý phi bọn họ
Chính Ngũ hoàng tử cứu nàng hẳn sẽ không nói ra mới đúng, Tiểu Mạt làm sao tìm được chỗ ở của nàng?
Tiểu Mạt có thể tìm tới nàng, có phải chứng tỏ rằng người của bọn thái tử, rất nhanh cũng có thể tìm được nàng không?
"Tiểu thư , ngày đó người bị mang đi, ta liền bị giam. Sau lại có mưa, mưa rất lớn, ta lo lắng cho tiểu thư nên trèo cửa sổ đi ra, nhưng đi ra tìm tất cả đường cái, đều không tìm được người. Ta liền tiếp tục tìm, tiếp tục tìm. Cũng đến phủ thái tử tìm, thiếu chút nữa bị bọn họ bắt."
Nàng thật là tận tâm, nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của Tiểu Mạt, Tàn Nguyệt thở dài:
"Không có việc gì, ta đây không phải vẫn tốt đấy sao?"
Vẫn tốt , chỉ tội đứng lên đều không được!
Tiểu Mạt khóc nói:
"Nhưng tiểu thư, người bị thương"
"Không có việc gì, bị thương ngoài da, không có chuyện gì!"
Nàng hiện tại lo lắng là, lát nữa Ngũ hoàng tử tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2489933/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.