Ngày mai có phải sẽ thành khắc tinh của toàn bộ đại quân vương triều không?
Tàn Nguyệt, bất quá chỉ là một nữ tử, nhưng những người đó, vì sao không chịu buông tha nàng đây. . . . . .
Trở lại trong phủ, lại thấy vẻ mặt háo sắc Hiên vương, Địch lão tướng quân bất đắc dĩ mặt nhăn nhíu mày, Liễu tướng kia cũng thật là, Tàn Nguyệt không là nữ nhi của hắn sao? Cùng là nữ nhi, một người xem như bảo vật, một cái ngay cả cây cỏ cũng không bằng. Bất quá, để cho hắn thấy, mười Hạo Nguyệt so ra cũng kém một Tàn Nguyệt!
"Tàn Nguyệt đâu?"
Phu nhân cũng không ra nghênh tiếp, hẳn là đang an ủi Tàn Nguyệt. Hiên vương đuổi kịp, hai người cùng nhau đến hậu viện, loáng thoáng có thể nghe được thanh âm của phu nhân .
"Tàn Nguyệt, ngươi thật sự nghĩ thông suốt ?"
Trong thanh âm, mang theo vẻ hoan hỉ không che dấu được. Địch lão tướng quân trong lòng rất buồn bực, không biết Tàn Nguyệt nghĩ thông suốt cái gì.
"Ngày hôm qua cuống lên, mơ hồ suy nghĩ một đêm, mới cảm thấy sự tình không thích hợp. . . . . ."
"Tàn Nguyệt, chỗ nào không thích hợp?"
Địch lão tướng quân cười ha ha, Hiên vương cũng không phải ngoại nhân, hắn cũng không có kiêng kị.
"Cha, người đã trở về. Tàn Nguyệt cảm thấy đồn đãi kia không thích hợp?"
Tàn Nguyệt ngẩng đầu, hai mắt sáng rực, khẳng định nói:
"Nếu Tàn Nguyệt thật sự khắc phu, mà dân chúng bên ngoài cũng nghĩ như vậy, hẳn là đã sớm truyền, không phải đợi sau khi Địch Mân hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2491464/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.