Nàng thực thích hợp với mình, đều ngoan, đều độc, còn có một điều, phụ thân quyền lực không nhỏ, có lẽ, trước tiên đưa nàng lên làm chính không tồi?
Nếu, nàng vẫn đều nghe lời như vậy....
Sờ sờ khuôn mặt đang đỏ bừng, Hạo Nguyệt cười chua sót, nhiệt trên người như bị đốt nóng, không nghĩ tới, hắn thật sự có thể rời đi. Vừa nãy, nàng rõ ràng cảm thấy hắn cũng có phản ứng .
Thái Tử, thật sự rất khó đoán, nàng là một tiểu nữ bất quá để hắn chơi đùa. Mục tiêu hiện tại của hắn là Tàn Nguyệt, hắn tự mình đến nơi này, cũng là vì Tàn Nguyệt. Nếu kế hoạch của nàng thật sự thành công , hắn chiếm được Tàn Nguyệt, thì nàng còn có giá trị lợi dụng sao?
Có thể một lần nữa bị quăng đến lao trung (nhà lao) không, hoặc là sẽ trực tiếp bị giết người diệt khẩu?
Vừa nãy liếc mắt một cái, trêu đùa hứng thú của hắn vậy, mà hắn còn có thể ở tình huống đó rời đi, không thể không nói, là cho nàng một cảnh cáo!
Quên đi, kế này đều là nàng muốn, nay bắt đầu thực thi, muốn buông tay thế nào, muốn ngăn cản thế nào?
Chỉ hy vọng, tình cảm Tàn Nguyệt đối Địch Mân, đủ kiên định, đủ chân thành tha thiết,
Thái Tử không chiếm được nàng, thì Hạo Nguyệt nàng còn có giá trị.
Chỉ có tình cảm hơn mười ngày, thật sự có thể vững như bàn thạch sao?
Hạo Nguyệt lắc đầu đi về nhà, trở về một chuyến cũng tốt. Nàng là nữ nhi được chiều chuộng, người mà cha mẹ sủng ái nhất chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2491547/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.