Hiên vương thật ra là người có thể tin cậy, tình cảm hắn với Địch Mân không tệ, có lẽ cũng bởi vì huyết mạch tương liên trong tiềm thức kia.
“Tàn Nguyệt yêu Địch Mân, nàng nghĩ luẩn quẩn trong lòng cũng là bình thường. Nay, muốn giải trừ hoài nghi cho Tàn Nguyệt, cũng chỉ có. . .”
Địch lão tướng quân chau mày, thở dài:
“Ngươi muốn nói Liễu Tương?”
“Đúng, chính là Liễu Tương! Chỉ cần giải thích rõ ràng mẫu thân Tàn Nguyệt lúc trước vì sao mất, thì Tàn Nguyệt sẽ không suy nghĩ miên man nữa. . . . . .”
Hiên vương khẳng định nói , Địch lão tướng quân nhỏ giọng :
“Ừ, ta đi thử xem!”
******
“Tìm Liễu Tương tới giúp đỡ?”
Thái tử nhíu mày, khinh thường cười nói.
“Vâng Thái Tử, cha nói ngày mai sẽ đi tìm nàng.”
“Hạo Nguyệt, ngươi đã bao lâu không về nhà nương ?”
Thái tử quay đầu lại, nhìn vẻ khẩn trương của Hạo Nguyệt, thản nhiên hỏi.
“Ý Thái Tử là. . . . . .”
“Ta thấy Liễu Tương thương ngươi như vậy, hẳn là ngươi có thể đối phó? Yên bình thì làm gió thổi lớn một chút, Tướng quân bọn họ mới tin tưởng. . . . . .”
Thái tử cười xấu xa đứng lên, đi đến cạnh Hạo Nguyệt, một tay nâng cằm Hạo Nguyệt cười nói:
“Hạo nguyệt, ngươi quả nhiên lợi hại, biết làm như thế nào để một nữ nhân sống không bằng chết! Ngoan, xử lý xong chuyện này, bổn vương sẽ trọng thưởng hậu hĩnh cho ngươi. .
. . . .”
Hắn từ từ cúi đầu xuống, bắt được đôi môi đỏ mọng đầy đặn kia, biến đổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2491550/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.