Bị hắn trừng mắt nhìn, Tàn Nguyệt vội vàng đổi giọng. Hắn thừa nhận nàng là nương tử? Tàn Nguyệt kinh ngạc nhìn hắn, còn tưởng, hắn tối thiểu cũng sẽ tức giận xem chuyện gì đang xảy ra? Hoặc là hung hăng giáo huấn nàng một trận, dù sao thì việc tân nương bị đổi người cũng không phải là việc nhỏ.
"Hư, Tàn Nguyệt, nương tử của ta vốn là Tàn Nguyệt! Cùng ta thành thân chính là ngươi, bái đường chính là ngươi, động phòng chính là ngươi... Tàn Nguyệt, nương tử của ta còn ai vào đây? Chỉ có một người, ngươi chính là thê tử của ta!"
Nhẹ nhàng nắm lấy tay Tàn Nguyệt, Địch Mân đột nhiên cảm giác trời cao kỳ thật đối với hắn không tệ, hắn là người cực độ phản đối cuộc hôn nhân này, nhưng lại lấy được nữ tử hắn âm thầm thích...
"Nhưng... Nhưng..."
Nghe những lời tình cảm hắn vừa nói, khuôn mặt Tàn Nguyệt càng hồng. Kỳ thật, tối hôm qua lúc biết hắn không phải thái tử, trong lòng của nàng trừ sốt ruột,còn có một tia hưng phấn. Dù sao, đối với nàng mà nói, không cầu vinh hoa phú quý, không cầu quyền to chức trọng, từ trước tới nay, điều nàng muốn chỉ là gặp được một nam tử tốt, bình thản lạnh nhạt mà sống thôi. Địch Mân không phải thái tử, hắn chỉ là một tướng quân, mặc dù sau này cũng có khả năng sẽ phải tam thê tứ thiếp, nhưng so với thái tử là cửu ngũ chi tôn mà nói, phụ nữ ít, phiền toái cũng ít đi nhiều.
Mà hôm nay, người bình thường chứng kiến tình huống như vậy, tối thiểu cũng tức giận,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2492475/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.