Tàn Nguyệt vốn không để tâm tới việc này, sau khi nghe đến yêu cầu của Hạo Nguyệt, lòng cũng bối rối theo.
Nhường cho nàng? Như vậy cũng có thể được sao? Thánh chỉ đã ban xuống, ngay cả thời gian thành thân cũng đã định, chuyện này còn có thể có đường cứu vãn sao?
Bất an đứng đó, nàng vốn đã ít nói, lúc này đây càng không biết phải an ủi Hạo Nguyệt như thế nào, thành ra nói năng có phần lộn xộn, cho thấy rõ sự bối rối trong nội tâm nàng.
Dù sao đây là vấn đề về thánh chỉ, liên quan tới Hoàng thượng và Thái tử, mỗi câu nói ra đều có thể lấy mạng nàng bất cứ lúc nào.
"Có thể được... Muội không phải đã gặp qua thái tử rồi sao? Muội chỉ cần nói với thái tử, muội đã có người trong lòng, không thể gả cho hắn. Muội chỉ cần nói như vậy, thái tử là người kiêu ngạo, hắn chắc chắn sẽ không lấy muội nữa…”
Là Tàn Nguyệt đồng ý rồi sao? Nghe giọng điệu của nàng, trái tim của Hạo Nguyệt đột nhiên bay lên.
Tàn Nguyệt bỗng ngẩn ra, nghi hoặc nói:
"Cái này, hình như là có gì đó không thích hợp? Hơn nữa, nếu thái tử hỏi tới muội thích là người nào, tỷ nói muội nên nói làm sao mới tốt đây?"
Chuyện này có thể đơn giản vậy sao? Tàn Nguyệt cười khổ một tiếng, thánh chỉ không phải là trò đùa, Hạo Nguyệt là người luôn thông minh, bình tĩnh, vậy mà lần này cũng làm cho hồ đồ.
"Tàn Nguyệt, thích hợp, mấy ngày qua ta đã suy nghĩ rất kỹ, thái tử nhất định sẽ đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2492887/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.