Vương Hân và mẹ Diệp Cầm mười năm trước chuyển tới thành phố này sống, hồi trước có ở Lan Khê, trong lúc vô tình bị Xa Viêm tìm được, đuổi theo hỏi chuyện năm đó mẹ Xa Tình Không bất ngờ qua đời, Diệp Cầm tránh không đáp, vội vã dời nhà.
Xa Viêm trả thù, âm thầm nhẫn tâm cắt đứt liên lạc giữa hai mẹ con cô và Xa Tình Không.
Vương Hân mang tới tin tức khiến Diệp Cầm sợ run thật lâu, cố làm ra vẻ trấn an Vương Hân: “Không được đến gần Xa Tình Không.”
Vương Hân bực bội: “Con thấy rằng căn bản là cậu ấy không còn nhận ra chúng ta.”
Diệp Cầm dừng lại, cười nhạt: “Tốt nhất là như vậy.”
Không quen biết nhau thì tốt, Xa Tình Không và Diệp gia cũng không có máu mủ ruột thịt gì.
“Tại sao?” Vương Hân giận dữ bất bình, “Năm đó nếu không phải nhờ nhà chúng ta giúp đỡ hai mẹ con cậu ấy, liệu Xa Tình Không còn có cơ hội được Xa gia nhận về không? Bây giờ nhà chúng ta sa sút, tìm cậu ấy xin giúp đỡ thì không được à?”
Diệp Cầm cứng rắn: “Con dám tới tìm nó lấy tiền thì đừng về nhà nữa!”
Vương Hân nóng nảy: “Mẹ!”
Diệp Cầm ngắt điện thoại.
Đêm đó trên Weibo rất náo nhiệt, cả bảng tin đều là hình buổi biểu diễn của Nhan Thần Doãn, nhà nhà thảo luận đề tài: Yêu là gì
Bình luận ngọt đến sâu răng.
Lầu 1: Cô ấy vuốt tóc cúi đầu nghiêm túc thái thức ăn, toàn bộ nhà bếp như có một dòng nước ấm đang chảy qua.
Lầu 2: Anh ấy rất tốt, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tua-nhu-tinh-khong-cua-tham-vien/2034457/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.