Trần Uy nói một đống ý kiến, Lục Thâm Viễn nhìn trúng được một cái, anh cũng ôm tâm trạng đăng nhập vào trang Táo Bạo. Lục Thâm Viễn không phủ nhận sự khẩn trương của mình, đăng nhập thành công, anh vừa ngạc nhiên mừng rỡ vừa tức cười.
Nhiều năm như vậy mà Xa Tình Không vẫn không bỏ đi cái mật khẩu anh đã giúp cô tạo.
Cả hai người đều nhớ người cũ, không quên được đối phương.
Lục Thâm Viễn mong đợi phản ứng vào ngày mai của cô.
Bên đây, Xa Tình Không rảnh rỗi thì lướt Weibo một vòng sau đó chuyển sang Táo Bạo. Cô nhìn chằm chằm giỏ hàng trống rỗng, con ngươi thiếu chút nữa trừng ra ngoài.
Thông báo đã chuyển sang đợi nhận hàng, không phải chứ, vốn là hàng yên lặng nằm trong giỏ bây giờ lại chuyển thành đã thanh toán!
—— Lục Thâm Viễn!
Vào giờ phút này trong đầu cô chỉ có ba chữ!
Không cần suy nghĩ nhiều, Xa Tình Không thậm chí không cần tính tới lý do tài khoản bị trộm, làm gì có tên trộm nào hảo tâm thanh toán sạch sẽ giỏ hàng cho mình chứ!
Nhưng sau đó khi nhớ lại hình ảnh hôm qua mình vô tình nhìn thấy, Lục Thâm Viễn và một vị mỹ nữ khác dựa vào nhau, trái tim cô ê ẩm đau, cái tay hung hãn bấm.
Sáng hôm sau cô ra ngoài sớm, trước khi làm việc tranh thủ đi đến đồn cảnh sát, bỏ qua cái nhìn của đám cảnh sát ở đó, lá gan cô thật lớn!
Cô vẫn còn nhớ đường, tìm được phòng làm việc của Lục Thâm Viễn, nhưng khi nhìn thấy cửa phòng đóng chặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tua-nhu-tinh-khong-cua-tham-vien/2034500/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.