Đứng ở ngoài hàng rào cây tử đằng phòng Xuân Lưu Hoa, Hướng Uyển Thanh nhíu lại khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, vẻ mặt buồn bực giống như bị người ta ép đến,trong lòng tràn đầy không tình nguyện.
Cô thật không biết chính mình vì sao lại đồng ý với Lưu Chí Tuyên, lại càng không hiểu được Lưu Chí Tuyên vì sao muốn cô miễn cưỡng đến chỗ La Ẩn học cắm hoa, La Ẩn cũng không phải thầy dạy cắm hoa duy nhất Đài Bắc, muốn học cũng không nhất định phải đến tìm hắn nha.
Lưu Chí Tuyên nói là không muốn thấy cô bởi vì một chút áp lực liền lùi bước, hắn hy vọng cô có thể mạnh mẽ một chút, mặc kệ là đối với người nhà của hắn hay là đối với chính cô, hắn đều muốn cô cố gắng làm mọi việc. Còn có, hắn hy vọng cô có thể nhờ vào cắm hoa mà hiểu về mẹ hơn, không cần sợ hãi mẹ hắn tức giận, cho nên hắn mới có thể không để ý phản đối của cô bắt buộc cô đến, thậm chí trong lúc cấp bách hắn còn tự mình lái xe đưa đến trước khu rừng trúc, thẳng đến thấy cô đi vào trong mới rời đi.
Có đôi khi cô thật không hiểu Lưu Chí Tuyên là vì tốt cho cô hay là đang tra tấn cô, biết rõ cô không thích hắn lại thường ép buộc cô, khiến cho cô mỏi mệt không chịu nổi……
Nặng nề hít một ngụm khí, sắc mặt của cô ngưng trọng nện bước đi vào sân nhà, lại chần chờ đứng ở ngoài cửa,thủy chung không có ý nguyện đi vào.
「 Đã đến đây tại sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuan-ho/245127/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.