Khắp nơi đều là phong hoa tuyết nguyệt quần áo lộng lẫy trò chuyện cùng nhau, cùng bày ra phong thái đẹp nhất, vắng vẻ mà cao quý chính là đại sảnh trong yến hội, khắp nơi đều là những giai nhân nhẹ nhàng nhảy múa. Không gian mờ ảo huyền bí, nhưng khuôn mặt được trang điểm tinh sảo của cô lại không thể giấu được vẻ cô đơn mà đau thương nhàn nhạt.
Dư Chân đưa cho cô một ly rượu táo, cẩn thận nói: “Không thoải mái sao? Nhìn dáng vẻ của em rất thất thần.” Vốn muốn mời cô nhảy nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ thất thần của cô thì lòng lại xẹt qua một chút tâm sự rồi nhanh chóng chùn xuống. Cô thỉnh thoảng lại nhìn về phía nhạc công đang đánh đàn dương cầm phía bên kia mà thất thần, hoàn toàn không nghe thấy anh ta đang nói gì.
“Hinh Ý?”
Anh khẽ gọi cô một tiếng cô mới hoàn hồn trở lại, có hơi ngơ ngác nhìn anh, trong nháy mắt dường như đang nhìn thấy một người khác. Tiếng đàn dương cầm du dương, rõ ràng trong lòng cô đều là người kia, lòng bàn tay cũng thấm một tầng mồ hôi, qua một lúc lâu mới nhẹ nhàng nói với anh một câu, “Excuse me” Mặc kệ ánh mắt của anh thế nào, đi thẳng vào trong toilet.
Cô cảm thấy đầu mình mơ màng, bọn họ đang làm gì? Hiện tại cô đang làm gì? Trong đầu lúc ẩn lúc hiện đều là câu nói cuối cùng của anh - “I love you.” Cô lẳng lặng tựa người vào vách tường, nhìn chùm đèn thủy tinh trong đại sảnh, những lời nói vui đùa cùng nụ cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuan-trang-mat-vinh-hang/954523/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.