🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong tay ta vẫn còn nắm chặt miếng ngọc bội của Lục Mạnh Niên. Đó là vật mà hắn luôn mang bên mình từ thuở nhỏ, nâng niu bảo vật vô cùng.

 

Hôm nay chẳng hiểu vì sao lại rơi vào vũng bùn, còn bị người giẫm đạp vài cái.

 

Ta nhìn thấy mà xót xa vô cùng. Ta nâng niu lau chùi sạch sẽ rồi mang đến trả cho Lục Mạnh Niên, tiện thể muốn được hắn khen ngợi đôi lời.

 

Nhưng nào ngờ vừa đến nơi đã nghe được những lời này.

 

"Ai!"

 

Ta còn chưa kịp định thần thì người áo đen trước mặt Lục Mạnh Niên đã bất ngờ quát lên một tiếng đầy cảnh giác.

 

Thanh trường kiếm bên hông hắn cũng theo đó tuốt ra.

 

Thân ta cứng đờ, cứ tưởng là đã bị phát hiện ra đang nghe lén. Đang do dự không biết có nên đi ra hay không thì có người đã nhanh chân hơn ta một bước.

 

"Ta, ta không cố ý mà."

 

Tang Dao Dao với dáng vẻ khập khiễng bước ra từ phía sau tảng đá, khuôn mặt lấm lem bùn đất, vẻ mặt xinh xắn thường ngày giờ đây đầy vẻ chột dạ: "Ta chỉ là muốn đến cảm ơn Lục công tử. À mà, Lục công tử người cứ yên tâm, ta nhất định sẽ tìm lại ngọc bội cho người!"

 

Nàng ta vừa nói vừa hướng về phía Lục Mạnh Niên thề thốt, ánh mắt không ngừng lấp lánh. Và khi Tang Dao Dao vừa xuất hiện, những dòng chữ kia lại càng biến đổi nhanh hơn.

 

"A a a a a, nữ chính rực rỡ như ánh mặt trời và nam chính u ám quả là một cặp trời sinh!"

 

"Một người là tiểu thư họ hàng sống nhờ dưới mái hiên người khác, một người là đồng dưỡng phu bị ép xung hỉ, huhu, cái Tạ gia đphụ thân đạp đôi nam nữ chính kia thật đáng chết!"

 

"Chỉ là một miếng ngọc bội thôi mà! Nữ chính, nàng chỉ cần mỉm cười một cái, nam chính có thể dâng cả mạng cho nàng!"

 

Những dòng chữ đột ngột xuất hiện giữa không trung dường như không hề hay biết đến sự tồn tại của ta. Rất nhanh sau đó, ta đã biết được sự thật về việc mất ngọc bội.

 

Thì ra là Tang Dao Dao trong lúc ở sân vườn đã bị một con liêu (mèo hoang) cào bị thương,

 

Lục Mạnh Niên vì bảo vệ nàng ta, trong lúc hỗn loạn đã vô tình làm mất ngọc bội.

 

Chứng kiến mọi chuyện, lòng ta trĩu nặng. Không thể nhịn được mà phản bác lại những lời kia. Ta tuy không ưa Tang Dao Dao, nhưng tuyệt nhiên chưa từng làm điều gì sỉ nhục nàng.

 

Ta và Lục Mạnh Niên quen biết nhau đã nhiều năm, tận mắt chứng kiến hắn trân trọng miếng ngọc bội kia đến mức nào. Hắn luôn mang nó bên mình từ thuở ấu thơ.

 

Lục Mạnh Niên cũng là người biết quý trọng tính mạng mình, bởi vì hắn từng nói rằng hắn còn có những việc trọng đại cần phải làm. Vậy thì sao có thể dễ dàng đem mạng mình trao cho người khác được chứ?

 

Những lời kia, hoàn toàn không đúng!

 

“Không sao."

 

Giọng nói lạnh lùng kia đã kéo ta ra khỏi dòng suy nghĩ miên man. Ta ngơ ngác ngẩng đầu nhìn. Từ chỗ ta đứng, ta có thể thấy rõ Lục Mạnh Niên đang cúi đầu nhìn Tang Dao Dao.

 

Hắn khẽ thở dài rồi hỏi: "Vết thương của nàng đã được xử lý chưa?"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.