Oanh long!
Chợt hư không thình lình bị xé rách, một cột sáng bảy màu lao thẳng bầu trời huyễn hóa một đầu huyết long thân dài mười trượng, huyết long bay lượn một vòng trên không trung sau đó cất tiếng gầm mang theo ngập trời uy áp, long uy tầng tầng phủ xuống, một vài cây đại thụ xung quanh bị lực lượng kia đánh bật cả gốc ngã gục la liệt.
Ba hắc y nhân bị long uy đè ép đến khó thở, có cảm giác như phải đội trên đầu một đỉnh núi lớn, thái sơn áp đỉnh khiến đám người không ngừng lảo đảo lùi về sau, miệng phun ra từng dòng máu tươi, ai nấy khuôn mặt đều xanh đen chứng tỏ dính lấy nội thương không hề nhẹ.
Qua mấy mươi hơi thở, vì không được linh khí thúc dục cùng gia trì huyết long trên bầu trời tự động biến mất, lúc này nằm trên mặt đất chỉ là một chiếc đỉnh nhỏ tầm thường đến không thể tầm thường hơn, duy chỉ có những đồ án và họa tiết sinh động bên trên liên tục phun trào sát khí khiến cho người khác hít thở khó thông.
Ở đằng xa, vũ thiên long lại phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa, biểu tình thống khổ, hắn dùng chút sinh lực cuối cùng còn sót lại trong thân thể cắn răng đứng dậy.
Lúc này trận chiến xem ra đã tàn cuộc, vũ thiên long đứng tựa lưng vào gốc cây, miệng thở dốc, ba tên hắc y nhân mặc dù nội thương không hề nhẹ nhưng ai nấy đều nhanh chóng nuốt vào đan dược trị thương.
Bọn hắn khuôn mặt âm trầm, trên đôi mắt là một tia cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tung-hoanh/1992522/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.